Thời gian trôi nhanh nên người cũng gấp gáp quá chăng. Hôm qua, gặp cặp đôi trẻ hỏi đường, nó chỉ tận tình, cặn kẽ, bởi đã thấm xúc cảm đi lạc các lần - chiếc hồi mới vào thành phố, ngơ ngác như gà lạc mẹ. Bạn đang xem: Cảm xúc tháng 12
***
Sáng ra, xé tờ định kỳ cũ đột giật mình, hóa ra đã sang mon mười hai. đi dạo một vòng bên trên Facebook, thấy bằng hữu mỗi tín đồ chào tháng mười nhì với một vai trung phong trạng khác nhau. Kẻ háo hức, mong muốn chờ, bạn thẫn thờ tiếc nuối.
Hiển nhiên rằng, dẫu bản thân đứng im thì đời vẫn chảy. Dẫu muốn hay là không thì ngày vẫn qua. Hôm nào, hè còn rực rỡ, rồi thu quà phơi phới gõ cửa, chóng vánh lắm đang đi đến đông. Giờ đây, đông cũng rũ áo đi nhanh, buông rèm cho các gì nghỉ ngơi lại.

Thời gian trôi nhanh nên tín đồ cũng gấp rút quá chăng. Hôm qua, gặp đôi bạn trẻ trẻ hỏi đường, nó chỉ tận tình, cặn kẽ, vị đã thấm xúc cảm đi lạc những lần - chiếc hồi mới vào thành phố, ngờ ngạc như kê lạc mẹ.
Thế nên, mỗi một khi có ai hỏi đường, nó chỉ cho họ tương tự bằng cả trái tim. đem cả giấy cây bút ra minh họa cho hai bạn dễ hình dung. Nghe xong, cả hai người bình thản đi luôn, quên thả lại một câu cảm ơn nhẹ nhàng. Chặc lưỡi, chắc chắn rằng họ sẽ vội. Nghĩ núm để đỡ buồn hơn với cuộc đời.
Lại nhớ, loại hình ảnh ghim sâu vào trung khu trí hồi làm việc Huế, cũng mon mười hai. Năm ấy, trời rét giảm da giảm thịt. Long dong trên mong Tràng Tiền, bất chợt thấy phía chân cầu, một người bầy ông sút xích lô gầy nhom đã còng sống lưng chở ông bà khách hàng Tây to cấp ba, gấp tứ lần.
Giữa tiết trời giá rét mà chưng túa các giọt mồ hôi như nước, hì hục nhấc từng bàn đánh đấm nặng trịch nhằm bánh đỗ lăn bên trên cầu. Quan sát mà cứ sợ, bởi vì chiếc xe pháo chỉ chực tuột xuống dịp nào ko hay. Hai fan khách ngồi trên điềm nhiên, chỉ trỏ, chụp hình.
Chạnh lòng nhưng mà nghĩ, chắc hẳn rằng cuối năm, bác nỗ lực vượt mức độ để mua cho bé tấm áo manh quần. Bạn ta thi đua, cố gắng nỗ lực đạt chỉ tiêu thời điểm cuối năm cuối mon thì chưng cũng thế, âu cũng là cơm áo gạo tiền. Tất cả chăng, khi ban ngành đoàn thể mừng thành tích, tiệc tùng cuối năm bằng những ly men lóng lánh thì bạn đạp xích lô ấy mừng bằng nụ cười của con trẻ, phong lưu của gia đình.
Xem thêm: Điểm Phim Tình Cảm Hàn Quốc Hay Nhất 2011, Điểm Phim Truyền Hình Hàn Quốc Tháng 7, 8 /2011

Chạy dọc đường quê, tháng mười hai, sống quê cũng vào vụ cuối. Ước sao những cánh đồng xanh mướt, ngấm mồ hôi, đậm thú vui cứ trải dài bất tận theo nhọc nhằn của fan nông. Mang lại cơn gió tạt qua chỉ khẽ vỗ về, đến mưa cũng đừng nặng hạt. Cho ngày đủ nắng, cho tất cả những người đủ sức cày sâu. Bát cơm thời điểm cuối năm có thêm chút mặn mòi, để người nông đỡ tủi thân.
Tháng mười hai gồm sinh nhật ba, năm mon qua lại kể rằng cha đang già thêm một tuổi. Bất giác lại để ý đến mái tóc của bố và dấu chân chim sinh sống đuôi mắt mẹ. Lốt vết thời hạn cứ thi nhau vẽ vời, điểm tô lên hai khu vực yêu mến ấy. Nghĩ mà xót xa, mong lắm cũng thế thôi do đó là quy phương pháp muôn đời của tạo nên hóa.
Vạn vật cứ sinh sôi, trưởng thành, già cỗi... Mon mười hai, cũng nhớ tròn 1 năm rưỡi ngày nội mất. Người còn vương vấn lắm bao chuyện sinh hoạt đời, lo lắm cho từng người con đứa cháu, nhưng có lẽ rằng đã kết thúc chuyện nhân gian, đến lượt nên bạn phải đi.
Thương lưu giữ lắm nụ cười móm mém tương đối trầu và loại dáng lưng còng thân trực thuộc của nội.
Nó cũng xuất hiện trong một ngày thời điểm cuối tháng cuối năm, hó hé thành lập và hoạt động trong một ngày sắp cầm cố lịch mới. Trong năm tháng tràn trề sức sống của thời con gái cũng sắp tới qua nhưng hóa ra vẫn chưa làm gì, không được gì. Gồm có cơ duyên cho rồi đi vì đột nhiên dưng người hay ta vô tình để tuột, không nỗ lực để giữ.
Cũng do bao cám dỗ, thị phi sinh hoạt đời làm lay động chiếc con fan vốn thiếu lập ngôi trường ấy. Cuộc sống thường ngày vẫn lạnh lùng trôi đi bao ngày, người đi bạn ở lại. Người ước hẹn cùng mọi người trong nhà rồi cũng xa nhau khi đi không còn một vòng yêu thương, ghét bỏ, phần đa luẩn lẩn quẩn vô thường...

Ngẫm ra, mon mười hai chỉ vừa đến, vẫn còn đó mấy mươi ngày nữa để hoàn thành nốt những bài toán của năm cũ. đang yên tâm gói gém và bỏ vào kho kỷ niệm, chỉ mang thú vui và yêu thương thương sang thôi, quăng quật lại bi hùng đau cho một ngày tháng cũ. Rồi ta sẽ nắm tờ lịch ấy, viết tiếp cho một năm tháng new bắt đầu.
Tháng 12 vừa về, tìm một ít lặng để thoáng qua bao xúc cảm mông lung, bộn bề thế thôi.