Bạn đang xem: Làm bài thơ 5 chữ về mẹ
Có từng nào cá lộiCó từng nào sóng layCó từng nào giọt nướcChứa trong đại dương hồ đầy?Có từng nào gió lộngCó từng nào vì saoCó bao nhiêu mây trắngBồng bềnh bên trên trời cao?Có bao nhiêu hoa thắmCó bao nhiêu tiếng chimCó bao nhiêu giọt nắngTrải vàng bờ thảo nguyên?Có từng nào khuôn mặtCó bao nhiêu nụ cườiCó một điều tin chắcEm bao gồm một người mẹ thôi.Bài thơ có bốn khổ thơ mỗi khổ 4 cái và 5 chữ biểu thị rõ sự yêu dấu của người làm con dành riêng cho mẹ,mọi thứ trên trần gian này đề là vô hạn chỉ tốt nhất có mẹ là hữu hạn chỉ duy nhất với không thể thay thế nếu mất điHai mươi năm chị em khócSao gặp con bà bầu cười ?Bay vượt nghìn sông núiCho phút ấy mà thôiBài thơ chỉ bao gồm 4 dòng nhưng lột tả rất đầy đủ khoảnh khắc bà bầu con gặp mặt nhau sau thời hạn dài cảm giác chỉ bao gồm tình chủng loại tử mới có thể vượt ngàn núi sông nhằm tìm lại nhau cùng vỡ òa với xúc cảm như vậy
Mẹ ngồi lần di ảnhCúi đầu đôi mắt rưng rưngCon ở ở đâu thếGóc đìa giỏi cánh rừngMấy chục năm mẹ đợiTóc trắng phau bên trên đầuMấy chục năm mẹ nhớNgày ấm áp bên nhauCon new vừa mười támChưa học chấm dứt cấp baHáo hức quốc bộ độiĐể duy trì nước giữ nhàNhững lá thư vội vãTrên suốt mặt đường hành quânThư gặp mặt mưa trung bình tãĐã nhoè nhoẹt song phầnMẹ mến thương từng chữNhư thời xưa chăm conTừng miếng ăn uống giấc ngủMong bé mãi vẹn trònCon ở ở đâu thếNhớ báo cho mẹ hayDẫu cố giấy báo tửMẹ vẫn mong muốn từng ngàyBài thơ như thể hiện nỗi lòng của những bà người mẹ Việt Nam anh hùng khi nước thời chiến loạn đã buộc lòng để các đứa trẻ bắt đầu lớn bé mình đi tòng quân xa để rồi mỗi mùa xuân mẹ lại ngóng tin nhỏ về , bấy nhiêu mùa xuân trôi qua là bao nhiêu sợi tệ bạc trên làn tóc mẹ.Thời gian cuối năm luôn luôn là khoảng thời gian lòng bồi hồi háo hức độc nhất vô nhị để các bạn về thăm gia đình sau một năm thao tác học tập vất vả .Vì vậy đừng bởi tiếc vấn đề hay vì sao nào nhưng mà không về bên cạnh họ nhé biết đâu họ luôn mong ngóng bạn từng ngày một đỏ mắt hy vọng thấy dáng hình bạn đấy !
Con về lúc hoa gạoĐỏ cháy trời mon BaDáng bà bầu ngồi vá áoChênh vênh vác trước hiên nhà...Con về khi bông lúaTrên đồng làng uốn câuDáng mẹ cong lốt hỏi Gánh "niềm vui" qua cầu...Con về khi cơn gióTrút lá rubi đầy sânHeo may chao dáng vẻ mẹQuét mùa đi tảo tần...Con về khi sương muốiGiăng trắng dải đê làngDáng mẹ bé khắc khoảiGọi con đò thanh lịch ngang...Con về khi ký kết ứcGọi thì thầm thì: Tuổi thơ!Ngõ vắng quen dáng mẹMắt chiều xa ngóng chờ..Con cái béo đi xa mái ấm gia đình xa bà mẹ là điều tất nhiên khi cuộc sống ngổn ngang người ta lại ghi nhớ về gần như điều bé dại nhặt những ngày bên mẹ dáng hình mẹ lâu rồi không thấy tưởng chừng đang phai mờ dù trước đây từng ngày chũng ta vẫn thấy hằng ngày nhưng không chú ý rằng sẽ là hình ảnh đẹp tốt nhất sẽ giữ giàng mãi trong ký ức ta

Mẹ mệt, lên giường nằm.Bé xong xuôi chơi, im lặng.Ngừng nhảy đầm dây, xong đùa,Một mình trong chống vắng.Các đồ đùa tất nhiênCũng nằm im do thế.Chỉ tia nắng buổi chiềuLén lại gần mặt mẹ.Bé ý muốn nói: “Nắng ơi,Mẹ mệt, không nghịch nghịchChờ mẹ khỏi, bọn chúng taCùng nhau chơi thoả thích.”Hiểu ý, khôn cùng nhẹ nhàng,Khẽ lại gần, tia nắngRa hiệu nói: “Không sao,Ta cùng ngồi yên ổn lặng.”Mẹ mặc dù thân hình nhỏ tuổi bé dẫu vậy tháo vát vô cùng người mẹ là tín đồ nội trợ lo toàn bộ trong gia đình chúng ta đôi lúc vô trọng tâm vô ý mà không biết người mẹ cũng có những lúc mệ mỏi tuy nhiên tính mẹ không than phiền sợ con băn khoăn lo lắng vì cố gắng hãy thân thiện mẹ nhiều hơn thế dang hai tay thiết tha ôm siết lấy vai bà mẹ nhé.
Con gái đi rước chồngMẹ không chỉ dẫn ngõMẹ xoay vào sau cửaChiếc giường nhỏ con nằmCon niềm hạnh phúc hay khôngMẹ thầm cầu cuộc sốngSẽ đến điều con mong...Con gái đi lấy chồngNhư gieo mạ bên cạnh đồngCòn ngóng mưa, đợi gióĐường nhiều năm gió má hồngTrai béo dựng bà xã gái to gả ck nhưng con gái lớn lên là con fan ta cũng chính vì vậy trong ngày vui cũng trở nên có phút giây động lòng giữa bà bầu và con cờ thơ áp dụng hình ảnh ẩn dụ đối chiếu như báo trước thời điểm ngày tháng sẽ khó khăn khi không tồn tại mẹ bên cạnh
Con ơiMẹ yêu con như nắng nóng Nắng chẳng khi nào thừa Nhưng bé ơiCon thương người mẹ bằng mưa Mưa một ngày đã nhạt Mưa cả mon thì sao.Bài thơ khôn khéo sử dụng nhì hình ảnh đối lập nắng và mưa thể hiên xuất sắc sự tương phản bội của nhị luồng để ý đến chín chắn lo toan của người mẹ và sự non nớt chưa biết đến chuyện của con trẻ của mình lời người mẹ dặn chẳng bao giờ là quá hãy trưởng thành trong lưu ý đến để cha mẹ bớt lo ai oán vì bản thân quá lâu
Lời ru ẩn ở đâu Giữa mênh mông trời đất Khi con vừa ra đời Lời ru về chị em hát Lúc con nằm ấm áp Lời ru là tấm chăn vào giấc ngủ êm ả Lời ru thành cơn mơ Khi nhỏ vừa tỉnh giấc giấc Thì lời ru đi dạo Lời ru xuống ruộng khoai Ra bờ ao rau xanh muống và khi con đến lớp Lời ru sinh hoạt cổng ngôi trường Lời ru thành ngọn cỏ Đón bước cẳng bàn chân con Mai rồi nhỏ lớn khôn trên tuyến đường xa nắng và nóng gắt Lời ru là bóng non Lúc bé lên núi thẳm Lời ru cũng gập ghềnh Khi nhỏ ra hải dương rộng Lời ru thành mênh mông.Lời ru của mẹ chứa đựng tình thân thương đong đầy đưa con vào giấc mộng ngon sẽ chẳng ở đâu tìm lại được loiwfru của chị em như ngày bé xíu sống cùng bà mẹ ở quê nghèo
Xem thêm: Thành Phố Hải Phòng Là Miền Nào ? Đôi Nét Về Thành Phố Hải Phòng
Buổi sáng nhỏ nhắn chào mẹChạy mang đến ôm cổ côBuổi chiều bé chào côRồi sà vào lòng mẹMặt trời mọc rồi lặnTrên đôi bàn chân lon tonHai chân trời của conLà người mẹ và cô giáo.Cô giáo người bà mẹ hiền máy hai nếu mẹ đẻ vẫn là tín đồ sinh thành với dạy mang lại ta những bài học kinh nghiệm đầu đời thì cô giáo là người mẹ thứ nhì trang bị đến ta kỹ năng và kiến thức hay hỗ trợ chúng ta trên tuyến đường trưởng thànhMấy ngày bà mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường bà bầu đi vềCơn mưa dài chặn lốiHai chiếc giường ướt mộtBa cha con nằm chungVẫn thấy trống phía trongNằm nóng mà thao thứcNghĩ giờ đồng hồ này nghỉ ngơi quêMẹ cũng ko ngủ đượcThương tía con dềnh dang vềCủi mùn thì lại ướtNhưng chị vẫn hái láCho thỏ mẹ, thỏ conEm thì chăm bầy nganSớm lại chiều no bữaBố nhóm nón đi chợMua cá về nấu bếp chua...Thế rồi cơn sốt quaBầu trời xanh trở lạiMẹ về như nắng và nóng mớiẤm áp cả gian nhà
Mẹ già thân một bóngLeo lắt ngọn đèn dầuTừng đêm ngồi trông ngóngĐứa con đi tiến công giặcỞ tận miền xa lắcMấy năm chưa thấy vềĐêm đêm ngồi trông đènMẹ bùi ngùi nhớ lạiNgày xưa bà bầu ru hờiCon vào nôi bé dạiYêu mến như thế nào môi cườiThiết tha này đôi mắt sángMẹ mừng ngày yên vuiCon to dần, khoẻ mạnh...Mẹ nhớ ngày bé điCó thằng Lai lối xómHai đứa không nói gìKhi chị em theo đưa đón(Con chị em chắc ko vuiNhưng giữ lòng bình thảnKẻo bà mẹ già bịn rịn...)Con ngắm lại mái nhàTranh đã nhiều xác xơVườn chanh vừa new trổNhững trái đầu xanh lơNgày mon nhẩm bên trên tayMột năm mười hai thángMột năm. Hai, rồi baTin nhỏ không về đếnMẹ mòn mỏi mon ngàyLòng đỏ như lửa nóngNhững ngày lâu năm cuối đôngMưa đằm đìa rét lạnhTóc mẹ đã bạc tình màuMắt già mờ những lắmHơi thở bà mẹ tấm tứcĐau rát vào lồng ngựcNhững đêm ngồi cúi đầuBỗng hôm như thế nào nghe tinTin thằng Lai vào xómĐã bị tiêu diệt ngày cuối nămKhi ngày xuân sắp đếnCòn bé vẫn bặt tinNhiều đêm chị em ngồi khócKhóc mãi đến nghẹn hơiNhưng rồi cầm gượng vuiBảo lòng: bé còn sốngBiết đâu mai con vềCho chị em thôi đợi ngóngTừng tối ngồi bên đènThân già càng đơn chiếcMẹ lưu giữ lại ngày xưaCon vào nôi nhỏ nhắn dạiNgày xưa chị em ru hời...
Ở đồng quê nghèo đóCó phụ huynh già mongLúa vàng và cánh còBao ngày fan trông ngóngỞ đồng quê cua, cáTrên đê vừa nở hoaSương rạng đông rực rỡNhắc ta về ngày quaỞ đồng quê bùn lấmTa nhìn ánh trăng rằmPhơi lòng ra xoàn quáTrong nuốm tình trăm nămRồi ven sông điên điểnNở rubi vào nồi canhCá rô nằm trên đĩaMiếng ngon chị em dỗ dànhEm giờ xe tương đối lớnPhèn đã sạch đôi chânLòng tất cả còn ngọt nữaKhi nghe tiếng người mẹ gần?Đường bùn nào phụ thân cõngTa cưỡi ngựa chiến lông nhôngBàn tay thân phụ thô rápAi gồm còn nhớ không?Quê hương còn có mẹQuê hương còn có chaỞ đời tim hãy biếtGõ thiệt thà khi xa!Kìa một tấc đèn cầyBệnh tật như thế nào bao vâyMột mai còn đâu nữaCha bà bầu hiền xa bay.

Tìm về trong ký kết ứcLời ca dao bà bầu ruNhững đêm dài thao thứcÔi! Tình chị em thiên thu.Dòng sữa mẹ ngày xưaDòng sữa hiền cùng ngọtTừng giọt nuôi bé lớnThấm đậm cả chổ chính giữa hồn.Ấp ủ bé trong lòngTình mẹ như cái sôngTình người mẹ như biển lớnNhững nụ hôn nóng nồng.Ánh mắt người mẹ diệu hiềnNhìn bé rồi hôn conÁnh mắt bà bầu nhiệm huyềnTruyền mức độ sống, niềm tin.Mẹ âu yếm hôn conCục cưng vàng bé nhé!Mau phệ lên đến mẹNụ cười… đẹp mắt đời con.Đường nai lưng muôn vạn lốiNhững bước tiến phù vânMẹ ơi! Hình trơn mẹSáng xinh xinh trong ngần!
Xin bà bầu đừng trách conSao số phận lại thếBởi bà bầu đã sinh conĐã xuất hiện hồn vía...Xin người mẹ đừng trách conSao có tác dụng thơ mang đến khổĐổi chữ đệm thay đổi tênNhững năm bom đạn nổ...Bởi nhỏ sinh ra đãNghe ngọt lời bà mẹ ruUống ngon trơn cánh còBay mải vào mưa gió...Bởi nhỏ sinh ra đãNgười giữ Xá - đồng chiêmVịn cây lúa mà đứngVịn chính mình đi lên!
Con tìm về tuổi thơVịn cây mong đã gãyBâng khuâng bao nỗi nhớTóc chiều sương trắng bay.Con tìm đến với mẹDựa vai áo xế chiềuQuên băng hà dâu bểGom góp gần như tin yêu.Về kiếm tìm lại rong rêuGiấc mơ đầu cổ tíchNghe lại tiếng dế kêuBóng trời tối u tịch.Về kiếm tìm lại bình minhTrong lời ru nhẹ mátCon lấy lại đến mìnhDòng suối mối cung cấp miên man.Ôi tình bà mẹ chứa chanĐong đầy như biển khơi lớnChẳng còn điều gì khác vui hơnĐược trở trở về bên cạnh mẹ.
