Trường Tiểu học Đằng Hải được thành lập từ việc tách bộ phận cấp I của trường Phổ thông cơ sở Đằng Hải năm 1993.
Bạn đang xem: Phân tích cảnh cho chữ trong tác phẩm chữ người tử tù của nguyễn tuân

Bạn đang xem: Phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù hay nhất – Ngữ văn lớp 11 tại Trường Tiểu học Đằng Hải
Đề bài: Phân tích cảnh cho chữ (cảnh xưa nay chưa từng có) trong truyện Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân.
Nguyễn Tuân trước Cách mạng tháng Tám là một nhà văn đam mỹ. Chàng say đắm cái đẹp, ngợi ca cái đẹp, tôn thờ cái đẹp. Theo ông, cái đẹp là đỉnh cao của nhân cách con người. Anh ta săn lùng vẻ đẹp mà không cần nỗ lực. Ông mô tả cái đẹp bằng ngôn ngữ phong phú của riêng mình. Nhân vật xuất hiện trong tác phẩm của Nguyễn Tuân phải là hiện thân của cái đẹp. Đây là những con người tài năng hoạt động trong những hoàn cảnh và môi trường đặc biệt và phi thường. Ông khám phá và miêu tả vẻ đẹp bên ngoài và bên trong của nhân vật. Vẻ đẹp của anh ấy bao gồm sự thật và lòng tốt; Anh ấy cũng kết hợp vẻ đẹp với lòng dũng cảm. Truyện ngắn Chữ người tử tù (1939) trong tập Vàng Hò một thời là tác phẩm văn học hay nhất, tiêu biểu nhất của Nguyễn Tuân. Giá trị tư tưởng và nghệ thuật dụng công của Nguyễn Tuân thể hiện chủ yếu ở đoạn văn miêu tả một cảnh tượng chưa từng có, cảnh người tử tù trao chữ cho viên cai ngục.
Ông Huấn Cao trong truyện Chữ người tử tù là một nhà Nho tài ba của một thời đã qua, nay chỉ còn vang bóng một thời. Nguyễn Tuân đã dựa trên nguyên mẫu nhà thơ, nhà giáo, một lãnh tụ khởi nghĩa nông dân Cao Bá Quát, một con người tài hoa và dũng cảm phi thường để sáng tạo nên nhân vật Huấn Cao (Cao là họ, Huấn là dạy học). Cao Bạt Quát trước khi trở thành thủ lĩnh nông dân cũng là một nhà giáo. Nguyễn Tuân đã dựa vào hai đặc điểm của nguyên mẫu để xây dựng nhân vật Huấn Cao. Cao Bạt Quát, nhà văn nổi tiếng chữ đẹp, khí phách lừng lẫy. Xây dựng nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân vừa thể hiện lý tưởng thẩm mỹ, vừa thỏa mãn tinh thần nổi dậy của mình trước xã hội đen tối tàn bạo lúc bấy giờ.
Truyện có hai nhân vật chính, một là ông Huấn Cao có tài viết đạp, nửa kia là viên quản ngục say mê chữ đẹp của ông Huấn, quyết tìm mọi cách xin chữ treo trong nhà. nhà ở. Ông coi lời nói của Huấn Cao như báu vật.
Họ gặp nhau trong hoàn cảnh trớ trêu ở một nhà tù. Người có tài viết chữ đẹp là một đại thần khởi nghĩa nông dân (triều đình gọi là khởi nghĩa, giặc giã) đang bị giam cầm chờ ngày hành quyết. Người yêu chữ đẹp của Huấn Cao chính là viên quản ngục đại diện cho trật tự xã hội ấy. Trên bình diện nghệ thuật họ là tri kỷ, trên bình diện xã hội họ ở hai thế đối lập. Tình huống truyện đầy kịch tính. Từ tình huống gay cấn đó, tính cách hai nhân vật được bộc lộ và thể hiện sâu sắc tư tưởng chủ đề của truyện.
Huấn Cao nói: Ta không vì vàng bạc hay quyền thế mà sinh ra mình, nhưng cũng không bao giờ ép mình viết câu đối. Huấn Cao coi thường tiền bạc, quyền thế nhưng Huấn Cao lại vui lòng cho chữ quản giáo vì người ta sống ở nơi nhơ nhớp này, nơi người ta chỉ biết sống bằng sự gian ác, bằng sự gian dối, có kẻ coi trọng người giàu. tinh thần chính trực, biết trân trọng cái đẹp của lời nói, tôi cảm nhận được tấm lòng đa tài, độc đáo của các bạn. Ai có thể biết rằng một người như chủ nhân ở đây lại có những sở thích cao quý như vậy. Quản ngục cũng không dễ gì nhận lời Huấn Cao. Anh bị nghi ngờ, bị sa thải. Một lần vào ngục làm quen và biệt đãi Huấn Cao để xin chữ, nhưng bị Huấn Cao từ chối: Anh hỏi tôi muốn gì? Tôi chỉ muốn một điều. Nếu bạn chưa đặt chân vào đây, sau này mới hiểu được tấm lòng của quản giáo, ông đã nói một lời sâu sắc và cảm động: Suýt chút nữa tôi đã trao một trái tim cho thế giới.
Không màng quyền thế, tiền bạc, Huấn Cao chỉ kính trọng những tấm lòng biết trân trọng cái đẹp, cái tài và những thú vui cao cả. Những người theo Tào vẫn giữ được thiên lương. Anh ta khuyên cai ngục nên từ bỏ công việc bẩn thỉu của mình vì ở đây khó có thể giữ được đồng lương ổn định và rồi đến và làm hoen ố cả cuộc đời lương thiện của anh ta.
Xem thêm: Real Levvvel Com Coin Master Free Spins 2022 Cjl, Https Levvvel Com Coin Master Free Spins
Vẻ đẹp rực rỡ của Huấn Cao hiện ra trong đêm viết thư cho quản giáo. Chính trong tập phim này, vẻ đẹp và lòng dũng cảm đã hòa hợp. Dưới ánh đuốc đỏ rực của ngọn đuốc dầu, một phạm nhân bị còng vào cổ, cùm chân, đang mân mê nét chữ trên tấm lụa trắng tinh trải trên tấm ván. Sau khi người tù viết xong một bức thư, viên cai ngục vội khom người cất đi những đồng tiền kẽm có đánh dấu 6 chữ cái trên tấm lụa bóng. Hình ảnh người tử tù trở nên thanh tao. Quản giáo và con chữ lại trở nên nhỏ bé, bàng hoàng, khom người trước tử tù.
Vì sao Nguyễn Tuân nói đây là cảnh tượng chưa từng có?
Cảnh tượng này thật lạ lùng, chưa từng có bởi cuộc chơi chữ tao nhã với phần đài không diễn ra trong phòng làm việc, thư viện mà diễn ra trong nhà ngục chật chội, bẩn thỉu, hôi hám.
Cảnh tượng lạ lùng chưa từng thấy là hình ảnh người tử tù nổi bật trong vẻ uy nghiêm lộng lẫy, trong khi viên cai ngục và viên lục sự, những đại diện của xã hội đương thời, cúi đầu run sợ.
Điều đó cho thấy trong ngục tối, là hiện thân của cái ác, cái tàn bạo ấy, không phải cái ác, cái xấu đang ngự trị mà cái đẹp, cái dũng, cái thiện, cái cao cả đang ngự trị. Với cảnh cho chữ này, ngục tối tăm tối đã sụp đổ, bởi không còn người tử tù, không còn cai ngục và văn tự, chỉ còn người nghệ sĩ tài hoa đang tạo nên cái đẹp trước những cặp mắt ngưỡng mộ. sự tận tâm của các bậc liên tài, tất cả đều thấm nhuần ánh sáng thuần khiết của sự bằng phẳng, vẻ đẹp của thiên lương và khí phách. Cũng với khung cảnh này, người tử tù đang đi vào cõi bất tử. Sáng mai anh sẽ bị xử tử, nhưng nét chữ vuông vức, đẹp đẽ thể hiện hoài bão suốt đời của anh trên nền lụa trắng sẽ còn đó. Và đặc biệt lời khuyên của ông với viên cai ngục có thể coi là di ngôn của ông về đạo đức làm người trong thời đại đầy biến động đó. Nguyễn Tuân quan niệm cái đẹp gắn liền với cái thiện. Người say mê cái đẹp trước hết phải là người có thiên lương. Cái đẹp của Nguyễn Tuân còn gắn liền với lòng dũng cảm. Hiện thân của cái đẹp là hình ảnh Huấn Cao với khí phách lẫy lừng tỏa sáng cả trong đêm vì chữ trong ngục.
Bên cạnh hình ảnh Huấn Cao hào hùng, em còn thấy ở thế gian một tấm lòng. Trong đêm cho chữ, hình ảnh người quản giáo cũng xúc động. Đó là âm thanh trong trẻo xen kẽ giữa một bản nhạc mà âm nhạc đang hỗn loạn. Dáng đi lom khom, giọng nói nghẹn ngào, cái cúi đầu và cử chỉ run run khi cầm lọ mực không phải là sự khuất phục hèn nhát mà là thái độ chân thành khiến ta đồng cảm với con người tội nghiệp này. .
Đoạn văn mà ông Huấn Cao cho là Chữ người tử tù là đoạn văn hay nhất trong truyện ngắn Chữ người tử tù. Lối viết điêu luyện, sắc sảo khi xây dựng con người, dựng cảnh, từng chi tiết đều gợi cảm, ấn tượng. Ngôn ngữ của Nguyễn Tuân biến hoá, sáng tạo, có hồn, có nhịp điệu uyển chuyển. Một không khí cổ kính, trang nghiêm đầy xúc động, có phần bi tráng toát lên trong đoạn văn.
Chữ người tử tù không còn là một chữ, không chỉ đẹp, nét chữ còn tươi nó nói lên những giông bão dữ dội của một đời người. Đây là chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối. Đó là chiến thắng của cái đẹp, cái cao cả trước cái trần tục nhơ nhớp, đồng thời cũng là chiến thắng của tinh thần bất khuất trước thái độ khuất phục nô lệ. Sự hài hoà giữa cái đẹp và hình tượng Huấn Cao là đỉnh cao của nhân cách theo lí tưởng thẩm mĩ của Nguyễn Tuân, theo triết lí thẩm mĩ của Nguyễn Tuân.
Giới thiệu về kênh Youtube
chu-ngoi-tu-tu.jsp
Các bộ đề lớp 11 khác
Nhớ để nguồn bài viết này: Phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù hay nhất – Ngữ văn lớp 11 của website giamcanherbalthin.com