cảm nhận khổ cuối bài bác thơ cấp vàng giúp thấy được đều ham mong muốn táo bạo của thi sĩ, lời giục giã cùng tình yêu cuộc sống thường ngày vội vàng ở trong nhà thơ. Lời thơ, tiết tấu như 1 lời tóm lại cho quan điểm sống hiện tại đại của Xuân Diệu: sinh sống là phải biết tận hưởng, yêu thương đời cùng trân trọng rất nhiều gì cuộc sống ban tặng.
Bạn đang xem: Phân tích khổ cuối bài thơ vội vàng
Hướng dẫn làm bàicảm dấn khổ cuối bài bác thơ vội vàngHai bài xích văn mẫu mã hay cảm giác khổ thơ cuối bài bác thơ mau lẹ của tác giả Xuân Diệu
Hướng dẫn có tác dụng bàicảm dấn khổ cuối bài bác thơ cấp vàng
Đề bài : Em hãy viết một bài bác văn cảm thấy khổ thơ cuối bài thơ nhanh lẹ của Xuân Diệu“Mau đi thôi! Mùa không ngả chiều hôm,
Ta ao ước ôm
Cả cuộc đời mới bắt đầu mơn mởn;
Bạn đã xem: cảm giác khổ cuối bài xích thơ nôn nả – Xuân Diệu
Ta mong riết mây chuyển và gió lượn,
Ta ao ước say cánh bướm cùng với tình yêu,
Ta mong muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, với cây, cùng cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, mang đến đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta mong mỏi cắn vào ngươi!”
1. So với đề
– yêu cầu: nêu cảm thấy về khổ thơ cuối bài Vội vàng.
– Phạm vi tư liệu, vật chứng : từ ngữ, chi tiết tiêu biểu trong khổ thơ cuối của bài Vội kim cương (Xuân Diệu)
– cách thức lập luận chính: phân tích, cảm nhận.
2. Hệ thống luận điểm
– Luận điểm 1: Bức tranh thiên nhiên được tồn tại một lần nữa
– Luận điểm 2: Biểu hiện nay của cách sống vội vàng vàng, ân hận hả, cuồng nhiệt
– Luận điểm 3: Sự cảm giác của tác giả qua những giác quan lại của cơ thể.
3. Lập dàn ý đưa ra tiết
a) Mở bài
– giới thiệu vài nét về tác giả, tác phẩm:
+ Xuân Diệu là trong những cây đại thụ to của nền thi ca Việt Nam, được ca tụng là “ông hoàng” của các bài thơ tình cháy bỏng, nồng nàn.
+ bài xích thơ Vội vàng là một trong sáng tác rất vượt trội của Xuân Diệu nói lên tiếng lòng của một trái tim sẽ khát khao, cuồng đê mê với lẽ sinh sống cuộc đời.
– bao hàm nội dung khổ cuối: diễn đạt khát vọng sống, mong ước tình yêu thương cuồng nhiệt và gấp rút của cuộc sống được cảm thấy qua các giác quan khung người hết sức tinh tế và sắc sảo và sâu sắc.
b) Thân bài
* vấn đề 1: Bức tranh thiên nhiên được hiện hữu một lần nữa
– các hình ảnh mây, gió, nước, bướm, cây cỏ… hiện lên với sức sống căng tràn, tươi mới
=> Cái “mơn mởn” của việc sống khiến tác giả như tham lam “muốn ôm” lấy tất cả.
– “mau đi thôi” : câu cảm thán biểu lộ sự tận thưởng thiên nhiên, tận thưởng thời gian cùng cuộc sống
=> khao khát sống mãnh liệt, khát vọng được yêu thương.
* luận điểm 2: Biểu hiện của biện pháp sống vội vàng vàng, hối hả, cuồng nhiệt
– Câu thơ “Ta muốn ôm” chỉ có tía chữ được đặt ở đoạn đặc biệt: ở chính giữa hàng thơ
-> Hình ảnh một loại tôi đầy đê mê hố, đã đứng giữa trần gian, dang rộng vòng tay, nới dài tầm tay để ôm mang đến hết, cho khắp, gom cho nhiều mọi phong cảnh mơn mởn trinh nguyên của trần gian này vào lòng ham mong muốn vô biên của nó.
– Từ ôm cho riết, đến say, mang đến thâu, cho cắn…
– không ít cảm giác: chuếnh choáng, vẫn đầy, no nê…
-> Cái gì cũng ở cường độ cao, ở trạng thái mê say, ứ đọng tràn.
– Sử dụng nhiều điệp từ: ta (5 lần), và (3 lần), cho (3 lần)
=> Nhà thơ ao ước ôm ghì, siết chặt cuộc sống trong vòng tay của bản thân mình vì sợ hãi mất nó, muốn tận hưởng cuộc sống thường ngày đó sinh sống những cảm giác cuồng nhiệt, mãnh liệt nhất, tận thưởng những gì non nhất, ngon nhất của sự sống: mây đưa, gió lượn, cánh bướm cùng với tình yêu, non nước, cây cùng cỏ rạng.
=> Sự vội vàng, hối hả, cuồng nhiệt mang lại với cuộc sống ở trong phòng thơ.
* vấn đề 3: Sự cảm nhận của tác giả qua các giác quan của cơ thể.
– tác giả cảm nhận cuộc sống thường ngày và vạn vật thiên nhiên qua thị giác, khứu giác, thính giác,…
+ Thị giác: cảm hứng mơn trớn của thiên nhiên
+ Khứu giác: cảm nhận mùi hương xinh xắn của thiên nhiên
+ Thính giác: cảm giác được music của thiên nhiên
– Tác giả tận thưởng bằng toàn bộ các giác quan để rồi lịm đi vào niềm mê đắm ngây ngất: “Hỡi xuân hồng ta mong cắn vào ngươi”
-> tình thân cuồng nhiệt, mạnh mẽ của tác giả.
* Đặc nhan sắc nghệ thuật
– Giọng thơ yêu thương đời vồ vập thấm vào từng câu từng chữ
– Câu ngắn dài xen kẹt linh hoạt, nhịp thơ cấp tốc mạnh
– hàng loạt các điệp từ, điệp ngữ tuôn trào hối hả, dồn dập
c) Kết bài
– Khái quát ý nghĩa của đoạn thơ cuối đối với tác phẩm.
– Cảm nhận của bạn dạng thân.
Xem thêm: Đất Nts Là Gì ? Có Được Xây Dựng Nhà Ở Và Cấp Sổ Đỏ Không ? Nts Lã ÄÁº¥T Gã¬
Ví dụ: Vội vàng là lời từ bỏ bạch của Xuân Diệu trước cuộc sống lúc bấy giờ, tương khắc họa rõ nét khuôn mặt riêng của con tín đồ thi nhân, trong những số ấy đoạn cuối bài xích thơ đó là những đường nét tiêu biểu, sinh động nhất của hồn thơ ấy. Đoạn thơ đã giới thiệu một quan niệm sống tích cực: phải biết tận thưởng vẻ đẹp cuộc đời và sống hết mình với cuộc sống thường ngày hôm nay, sôi nổi chân thành và thiết tha với cuộc đời.
Tham khảo thêm bài văn mẫu phân tích bài xích thơ nôn nóng của Xuân Diệu
4. Sơ đồ bốn duy cảm giác khổ thơ cuối bài Vội vàng


Bài văn được điểm cao của học sinh chuyên văn cảm giác khổ cuối bài bác thơ vội vàng
Thời gian chẳng khi nào chiều lòng người, con fan thì bé dại bé dẫu vậy khát khao lại bự lao, càng yêu đời, yêu tín đồ bao nhiêu thì lại càng thảng thốt khi phân biệt quy luật khắc nghiệt của tạo nên hóa. Là một trong nhà thơ mới có cái nhìn sắc sảo và trái tim dễ say đắm tuy nhiên cũng ngổn ngang lo sợ – Xuân Diệu rộng ai hết luôn dằn dặt trước sự trôi tung của thời gian và tuổi xuân. Chắc hẳn rằng thế cơ mà nhà thơ luôn luôn sống cấp vàng, sống vội gáp với cũng yêu đắm say. Bài bác thơ Vội vàng được coi là châm ngôn sống của Xuân Diệu cũng chính là tác phẩm biểu đạt cái tôi mạnh mẽ trong cảm giác và nhiều mày mò mới mẻ sống hình hình ảnh thơ. Trong số ấy khổ thơ cuối bài xích với máu tấu cấp tốc và khỏe mạnh như một lời kết luận cho châm ngôn sống vội vàng của ông.
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta ao ước ôm
Cả cuộc sống mới ban đầu mơn mởn;
Ta ước ao riết mây chuyển và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta ước ao thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, với cây, cùng cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, đến đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh nhan sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta ao ước cắn vào ngươi !”
Ông hoàng thơ tình Xuân Diệu luôn khao khát sống và sống gấp, sinh sống vội. Trường hợp ở khổ thơ đầu với khổ sản phẩm công nghệ hai là tình yêu mạnh mẽ cùng với việc nuối tiếc li tán thì đoạn thơ cuối bài là giải thuật đáp mang lại câu hỏi: sống lập cập là như vậy nào. Các từ “mau đi thôi” như 1 lời thúc giục lúc tác giả nhận ra rằng vẫn còn kịp để yêu thương và sống hoàn toản với tuổi xuân cho đến phút cuối cùng. đề nghị rồi! “mùa chưa ngả chiều hôm”, xuân vẫn tồn tại đó, người đang yêu thương tha thiết thì lý do phải nghĩ các đến biệt li để hao hụt thú vui hiện tại. Chính vì vậy mà Xuân Diệu bừng tỉnh và giọng điệu thơ trở lại sự tận tình thiết tha.
Điệp trường đoản cú “ta muốn” sản xuất thành một kết cấu câu hầu hết đặn, lập cập như thúc giục mọi tín đồ hãy yêu quý tuổi trẻ con của mình, hãy làm hầu hết điều cơ mà chỉ bao gồm tuổi trẻ new làm được với trước không còn là mê mẩn với thiên nhiên, tình thương của mùa xuân. Thêm vào đó là các động tự chỉ vai trung phong thế: ôm, riết, say, thâu, cắn diễn tả được cảm xúc vồ vập và niềm khao khát tận hưởng đến tham lam. Những động từ này có sự tăng tiến rõ nét trong cầu muốn. Thuở đầu chỉ là một chiếc ôm vơi nhàng tuy nhiên ôm như thế nào đủ cho sự khát khao, đề xuất siết mạnh thì mới có thể cảm nhận thấy tình yêu. Khi sát bên, đơn vị thơ say sưa thâu tóm toàn bộ vào mình và cuối cùng là hành vi mạnh tuyệt nhất là cắn, như muốn sở hữu làm của riêng.Những câu thơ tiếp theo, Xuân Diệu áp dụng điệp từ mang đến kết phù hợp với tính từ “no nê, chếnh choáng, sẽ đầy” để xác định tâm thay của một con bạn lúc như thế nào cũng hòa mình vào thiên nhiên, cuộc sống. Chưa phải chỉ vừa đủ nhưng mà để cuộc đời hóa thân thực bụng hồn, trung ương hồn thì chan cất tình yêu.
Sự cộng hưởng của điệp từ bỏ “và” khiến cho sự rộng lớn, tổng quan như thiết yếu vòng tay tham lam hy vọng ôm trọn vớ cả của phòng thơ. Bài bác thơ khép lại trong sự hòa mình từ dòng tôi cá nhân bé dại bé thành chiếc ta chung. đơn vị thơ đi từ đầy đủ khát vọng riêng tư vươn lên thành khát vọng hy vọng được sông đẹp nhất và hiến đâng trọn vẹn với vũ trụ, khu đất trời. “Hỡi xuân hồng, ta hy vọng cắn vào người“, câu thơ mới mẻ và lạ mắt và táo bị cắn bạo. Cảm giác được ví dụ hóa bằng hành vi cũng là điều phải chăng trong trái tim của nhà thơ đang yêu điên cuồng.
Khổ thơ cuối của bài khép lại bởi những sáng tạo lạ mắt trong cách dùng từ, đặt câu. Công ty thơ bôc lộ ý kiến sống của chính mình cũng là ý kiến chung của tuổi trẻ: sống là phải biết tận hưởng, yêu đời nhưng lại cũng cần dâng hiến và trân trọng rất nhiều điều giỏi đẹp mà cuộc đời ban tặng.
Có thể bạn để ý đến bài văn cảm nhận 13 câu thơ đầu bài xích Vội đá quý để thấy rõ được thể hiện nay tình yêu cuộc sống đời thường trần cầm cố tha thiết của tác giả.
Hai bài văn mẫu mã hay cảm thấy khổ thơ cuối bài xích thơ nôn nóng của người sáng tác Xuân Diệu
Bài văn cảm thấy khổ thơ cuối bài bác Vội vàng mẫu số 1:
Xuân Diệu được mệnh danh là ông hoàng thơ tình Việt Nam, là “nhà thơ mới nhất vào các nhà thơ mới” (Hoài Thanh). Ông rước đến đến thơ ca đương thời một sức sống mới, một nguồn cảm xúc mới mẻ, thể hiện quan liêu niệm sống mới, quan tiền niệm thẩm mĩ độc đáo cùng nhugnữ các tân nghệ thuật táo bạo. Được in vào tập “Thơ thơ”, “Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu cho nhịp sống vội vàng, cuống quýt của Xuân Diệu. Là người yêu đời, đam mê sống tha thiết, mãnh liệt bắt buộc trong bất cứ hoàn cảnh nào, Xuân Diệu không bao giờ bỏ cuộc, vẫn cứ bám chặt vào cuộc đời. Trong tâm địa thế sống “Chẳng bao giờ chán nản”, Xuân Diệu đã có giải pháp tích cực khi ước muốn níu giữ mùa xuân không thành. Sau lời hối thúc, giục giã phải sống mau, sống vội, Xuân Diệu say sưa cụ thể hóa lẽ sống vội vàng bằng lẽ sống thiết thực. Với thi sĩ, vội vàng không 1-1 thuần chỉ là sống gấp sống vội mà còn là sống với cường độ cao nhất: “Sống toàn tâm, toàn trí, toàn hồn”:
Ta mong muốn ôm
Cả sự sống mới ban đầu mơn mởn;
Ta ao ước riết mây chuyển và gió lượn;
Ta hy vọng say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, cùng cây, cùng cỏ rạng
Cho chuếnh choáng mùi hương thơm, mang đến đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh dung nhan của thời tươi
– Hỡi xuân hồng! Ta mong cắn vào ngươi”
Mở đầu khúc thơ cuối là câu thơ tía chữ được tách riêng biệt ra đặt chính giữa khổ thơ. Câu thơ làm nổi bật lên hình ảnh một cái tôi si mê hố vẫn dang rộng cánh tay ôm hết, ôm khắp, ôm trọn tất cả sự sống mơn mởn non tơ đã bày ra trước mắt. Điệp ngữ “ta muốn” còn lặp đi lặp lại với mật độ dày đặc ở những câu tiếp theo. Khát khao tận hưởng cuộc sống non tơ đã trào dưng mãnh liệt ngày càng nồng nàn và cháy bỏng rộng trong trái tim yêu thương đời đến tham lam của Xuân Diệu. Đại từ nhân xưng “tôi” bất ngờ chuyển hóa thành “ta”. Trước sự sống rộng lớn bát ngát của vũ trụ, thi sĩ cần xưng ta chăng? giỏi ở trên đây thi sĩ đang nói lên khát vọng của bao người, hối thúc, lay tỉnh bao người hãy sống mãnh liệt, hãy sống tận độ vào từng phút giây do đó phải xưng “ta”?
Say đắm thiên nhiên, cảnh trời, Xuân Diệu muốn tận hưởng thiên nhiên và sự sống. Dĩ nhiên, với một trái tim xanh non biếc rờn, vạn vật thiên nhiên và sự sống mà Xuân Diệu khát khao phải là vạn vật thiên nhiên giữa thời tươi, phải là sự sống mới bắt đầu mơn mởn, phải là xuân hồng căng mọng, quyến rũ. Điều ấy có nghĩa là Xuân Diệu tham lam, tê mê hố tận hưởng tất cả những gì ngon nhất, đẹp nhất của sự sống. Nàng xuân mà Xuân Diệu đắm đuối hết sức thanh tân quyến rũ, rạo rực xuân sắc, đắm đuối xuân tình. Đến với thiên nhiên, dến với mùa xuân như đến với ngừoi tình tuyệt vời của mình, thi sĩ tình tự với thiên nhiên, ái ân cùng sự sống. Hàng loạt động từ mạnh theo trình tự tăng tiến lần lượt xuất hiện vào các dòng thơ: “ôm”, “ riết”, “say”, “thâu”, “cắn” là biểu hiện của tình yêu ngày càng say đắm mãnh liệt. Ôm chọn khắp, riết thật chặt, say sưa mê đắm và đỉnh điểm là cắn. Xuân Diệu đã tận hưởng thiên nhiên như tận hưởng ái tính. Hình ảnh “thâu trong một cái hôn nhiều” rất Tây. Đi liền đó là câu thơ thừa thãi liên từ “và”: “và non nước, và cây, và cỏ rạng”. Chính sự lặp lại có vẻ như thừa thãi ấy lại là một sáng tạo rất hiện đại của Xuân Diệu. Sự lặp lại liên tiếp liên từ “và” trong một dòng thơ đã truyền đến ngừoi đọc một cảm xúc hăm hở cuồng nhiệt của một gã suy tình trước tình nhân đắm đuối.
Xuân Diệu tận hưởng sự sống mơn mởn như tận hưởng ái tình và phải đạt đến độ no nê, đã đầy, chênh choáng. Nghĩa là phải thỏa thuê, ngây ngất, mê đi, lịm đi:
Cho chếnh choáng mùi thơm, mang lại đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi
Xuân Diệu hiện ra đúng là một gã mê mẩn tình chếnh choáng men say. Hàng loạt điệp từ “cho” liên tiếp lặp lại dồn đầy cảm xúc yêu quý cuồng nhiệt, mãnh liệt đến vô biên, tuyệt đích. Lời yêu thương cháy bỏng không thể kìm nén trong lòng, thì thầm trong trái tim mà vang lên thành lời đối thoại dõng dạc, trực tiếp: “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”. Đọc câu thơ, ta tưởng nhu thi sĩ đang muốn hét lo lên để cả đất trời, vũ trụ hiểu được niềm yê cuồng nhiệt của mình. Ôm, riết, say, thâu không đủ, no nê, đã đầy, chếnh choáng vẫn chưa thỏa mà phải cắn vào xuân hồng, phải tận hưởng bằng cả vai trung phong hồn, bằng cả trái tim đắp đuối, mê say hố mới thỏa niềm khát khao. Ở đây, dường như có để biều đạt niềm yêu thương đời cuồng nhiệt vô hạn của mình, Xuân Diệu đã dùng đến yếu tố phi lí, phi hiện thực. Cũng chính vì thế mà câu thơ: “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” trở thành một vào những vần thơ độc đáo, táo bạo nhât vào thơ hiện đại. Cùng với “Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần”, Xuân Diệu đã làm cả một cuộc cách mạng lớn vào thi ca để trở thành nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới.
“Với những nguồn cảm hứng mới, mến và tuổi xuân, dù lúc vui giỏi lúc buồn, Xuân Diệu cũng ru tuổi teen bằng giọng yêu đời, thấm thía”. Và khúc thơ cuối vào “Vội vàng” là một trong những khúc thơ tiêu biểu vào giọng thơ yêu thương đời nhát. Đọc đoạn thơ, ta như nghe thấy giọng nói, tương đối thở, nhịp đập sôi nổi bồng bột vào trái tim thi sĩ. Qua bài thơ “Vội vàng”, ta thấy được phần nào cái nhịp sống vội vàng, niềm ham cuộc đời mãnh liệt của Xuân Diệu. Đồng thời, ta còn thấy được một thông điệp vô cùng ý nghĩa, sâu sắc của Xuân Diệu: Hãy sống vội vàng, sống không còn mình giữa những khoảnh khắc giỏi đẹp nhưng lại lại ý muốn manh của tuổi thanh xuân bởi thời hạn trôi đi đang kéo theo ngày xuân và tuổi trẻ, cả mọi ước mơ, khát vọng.
Phân tích đoạn cuối bài thơ cấp vàngBài văn cảm giác khổ thơ cuối bài xích Vội vàng mẫu số 2:
“Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu trích vào tập thơ “Thơ với Thơ” của nghệ sĩ khả năng Xuân Diệu. Bài bác thơ là giờ đồng hồ nói trọng tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống, tha thiết với tuổi trẻ em của Xuân Diệu. Mười câu thơ cuối bài chính là khúc hát khép lại bài xích thơ với những quan niệm nhân sinh sâu sắc.
“Ta hy vọng ôm
Cả cuộc sống mới bước đầu mơn mởn”
Nếu như ở đông đảo vần thơ trên tác giả dùng “tôi” thì ở đây Xuân Diệu lại sử dụng “Ta”. Theo như Chu Văn đánh lý giải: “Ở trên, người sáng tác xưng “tôi” để đối thoại với đồng loại, ở bên dưới lại xưng “ta” để đối lập với sự sống”. Dưới con mắt của tác giả, cuộc đời hiện lên “mơn mởn”. Tự láy “mơn mởn” diễn tả sức sống căng tràn, tươi mới. Bao gồm cái “mơn mởn” của sự sống khiến cho tác trả như tham lam “muốn ôm” đem tất cả. Sự sống ấy to lớn lắm, bát ngát lắm nhưng nghệ sĩ ấy vẫn ao ước ôm lấy, cố định lấy.
Nhịp thơ như gấp rút, giọng thơ như dồn dập, cảm xúc như dâng trào nhảy lên thành hầu như ước nguyện cao đẹp:
“Ta ý muốn riết mây chuyển và gió lượn,
Ta mong say cánh bướm với tình yêu,
Ta ao ước thâu trong một chiếc hôn nhiều
Và non nước, cùng cây, cùng cỏ rạng, “
Những gì thi sĩ mong là được giao cảm với thiên nhiên, với sự sống: tự mây, gió, cánh bướm mang đến tình yêu, cỏ cây, non nước. Cường độ giao cảm cũng dần dần mãnh liệt hơn: từ bỏ “ôm”, “riết”, mang đến “say”, “thâu”, và cuối cùng là “cắn”. Từng lần từ bỏ “Ta muốn” vang lên là từng mong nguyện được nói lên. Nhân đồ vật trữ tình như mong muốn ôm hết vào lòng bản thân “mây gửi và gió lượn”, ước ao đắm say với “cánh bướm tình yêu”, ao ước gom hết vào lồng ngực tươi tắn ấy “một chiếc hôn nhiều”. ước ao thu hết vào hồn sinh khí dạt dào “Và non nước, cùng cây, với cỏ rạng”. Điệp từ bỏ “ta muốn” thuộc nhịp thơ liên tiếp như biểu đạt hơi thở gấp gáp của thi nhân và nhịp điệu nhanh chóng của trái tim cấp vàng. Phải chăng thi sĩ Xuân Diệu của họ đang tận tình đối rối rít, cuống quýt, như mong mỏi cùng thời gian giang tay ôm hết cả vũ trụ, cả cuộc đời, ngày xuân vào lòng mình? hợp lý sống vội vàng vàng, sống ân hận hả, sống nhiệt huyết như vậy với Xuân Diệu bắt đầu được call là sống trọn vẹn?
Lí giải cho phần đông ham hy vọng của mình, thi nhân bao gồm viết:
“Cho ngà ngà mùi thơm, đến đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi”
Điệp tự “cho” với tiết điệu tăng tiến diễn tả Xuân Diệu muốn tận hưởng cuộc sống cho tới “no nê”, “chếnh choáng”, “đã đầy”. Trong cảm hứng dạt dào, trước cuộc sống đời thường “mơn mởn” ấy, Xuân Diệu nhận thấy cuộc đời chỉ đẹp mắt khi sống hết mình, khi ham mê hết mình, khi hoà hết mình vào mẫu khoảnh tự khắc tươi đẹp tuyệt vời nhất của tuổi đời con bạn – tuổi trẻ.
Mỗi một lần khát khao “Ta muốn” thì lại kèm theo với một đụng từ chỉ tinh thần yêu đương mọi khi một bạo dạn mẽ, nồng nàn hơn cùng rồi đến cuối cùng, tác giả phải thốt lên:
“– Hỡi xuân hồng, ta ao ước cắn vào ngươi !”
“Xuân hồng” hai từ thôi nhưng mà nghe sao quyến rũ và mềm mại thế, nghe thắm thiết thế. Ngày xuân không chỉ từ là tên gọi mà mùa xuân trong thơ Xuân Diệu trở nên có hồn, bao gồm sức sống. Ngày xuân ấy đẹp, và lắng đọng như đôi môi người thiếu nữ khiến “Ta mong mỏi cắn vào ngươi”. Ngày xuân là cái hữu hình, làm sao thi nhân có thể cắn? Đúng, thi nhân tất yêu cắn tuy vậy thi nhân rất có thể hoà mình vào mùa xuân, có thể say đắm vào cơn tình dịu ngọt của mùa xuân.
Khổ thơ cuối với ngôn từ đậm chất thơ Mới, ra khỏi những vi phạm của quy luật chặt chẽ thơ ca trung đại đã diễn tả không chỉ cảm xúc mãnh liệt của Xuân Diệu trước cuộc đời, trước tuổi trẻ nhưng còn ẩn ý về một chiếc tôi trữ tình tràn đầy sự mong ước được sống, được tận hưởng một bí quyết cuồng nhiệt hầu hết thanh sắc của cuộc đời.
———
Trên đó là nội dung gợi ý làm bài xích và một số bài văn mẫu cảm dìm khổ thơ cuối bài thơ vội vàng vàng của Xuân Diệu mà trung học phổ thông Lê Hồng Phong đã biên soạn, hy vọng sẽ là tài liệu xuất sắc giúp những em tham khảo trong quy trình làm bài và rèn luyện tài năng làm văn với văn chủng loại lớp 11.